Vầng trăng lên mái tóc mây
Một hồn thu lạnh mơ say hương nồng
Mắt em là một dòng sông
Thuyền anh lạc giữa mênh mông sóng tình
Nét cười e ấp môi xinh
Gót sen nhung lụa bóng hình dấu yêu
Cho anh ngơ ngẩn sớm chiều
Ra vào mong nhớ mỹ miều dáng ai
Thướt tha nghiêng mái tóc dài
Em ru vào mộng bờ vai thiên thần
Hương yêu ngọt mối tình xuân
Tiếng lòng chợt dậy reo ngân mơ màng
Ngỡ ngàng chiều tím lang thang
Tìm trong nỗi nhớ mùa sang ngập ngừng
Nghe mùa thu gọi rưng rưng
Lá vàng rớt giữa muôn trùng nhớ mong
Lạnh lùng cơn gió mùa đông
Biết người bên ấy lạnh không hỡi người!
__________________
Yêu là gì hỡi em để bây giờ em khóc ướt vai anh ?
Ta chỉ mong được một lần sau cuối
Nói một lời khi ta chẳng còn nhau
Dù em nghĩ ta là người gian dối
Thời gian rồi cũng tìm cách chứng minh
Em ra đi, cuộc đời ta trôi nổi
Có lẻ rằng nên tự trách mình thôi
Lời đắng cay thời gian nào bôi xóa
Những tháng ngày ta từng ở bên nhau
Em ra đi, mang theo niềm vui ấy
Xin giã từ, ta trở lại đơn côi
Tìm đâu nữa những phút giây đã có
Chỉ còn là những tiếc nuối hư không
Giờ chia tay, ta mang nỗi hận sầu
Ngồi thương tiếc cho những gì đã mất
Thời gian rồi sẽ làm em quên hết
Chỉ có ta mang nỗi nhớ về em
Để một ngày khi năm tháng trôi qua
Ta giật mình nỗi nhớ em da diết
Đến bây giờ ta mới hay, mới biết
Em chính là một nửa của đời ta.
__________________
Yêu là gì hỡi em để bây giờ em khóc ướt vai anh ?
MEO LUOI